Giọng điệu của Bùi Thiệu rất bình tĩnh, không mang oán hận, cũng chẳng có chút tình ý dây dưa, như thể chỉ đang kể lại một chuyện bình thường đến không thể bình thường hơn. Trình Mộ Ninh bỗng cảm thấy lồng ngực mình đau nhói, nàng bất chợt rất muốn nhìn biểu cảm của hắn, nhưng nàng lại chẳng thấy được gì, chỉ có thể dựa vào hướng âm thanh, đưa tay chạm vào mặt hắn.
Nhưng không chạm vào được.
Tay nàng dừng giữa không trung, khi đang chậm rãi buông xuống, lại bị người nắm lấy chính xác không chút sai lệch. Bùi Thiệu cúi người xuống, giọng nói vang ngay trên đỉnh đầu Trình Mộ Ninh, “Không sao, ta sẽ trở nên mạnh hơn, mạnh đến mức nàng buộc phải cần ta, không có ta thì không được.”
Môi Trình Mộ Ninh khẽ động, giọng khàn khàn nói: “Vậy thì chàng đã thắng rồi, ta thực sự không thể thiếu chàng, bây giờ chính là ta cầu xin Điện Soái, cầu xin chàng đừng rời bỏ ta.”
Bùi Thiệu cười nhẹ, đưa tay lau mồ hôi trên thái dương nàng, “Vậy nên ngoài ta ra, nàng có thể bỏ mặc bất kỳ ai.”
“Làm người xấu cũng không sao chứ?”
“Không sao.” Bùi Thiệu nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT