Trưởng công chúa vừa rời đi, cấm quân ở Quỳnh Lâm Uyển cũng rút đi một nửa. Đám quan viên xem náo nhiệt cũng lục tục tan rã, các tiến sĩ lại nhập tiệc. Sau vài phen nghị luận, không khí trong yến hội khôi phục vẻ hài hòa. Tiếng đàn sáo réo rắt vang lên, cách vài con phố vẫn rõ ràng lọt vào tai.
Trình Mộ Ninh ngồi trên xe ngựa, nhặt mứt hoa quả trong mâm để đỡ đói.
Hồng Cẩm lo lắng nói: “Công chúa vội vã rời đi, ngay cả ngụm nước cũng chưa kịp uống. Mới vừa rồi trong tiệc lại không ăn gì, cả nửa ngày tính ra chỉ uống mỗi rượu. Dạ dày sao chịu nổi thế này? Đêm nay chắc lại đau nữa. Mới nãy sơ suất quá, tên tiểu thái giám phụng dưỡng kia thật không có đầu óc, dám đổ rượu vào bầu rượu, không biết đổi thành nước ấm. Đợi ta hồi cung hỏi tên, nhất định phải xử lý hắn cho ra trò!”
Trình Mộ Ninh “Ừm” một tiếng. Đường hồi cung còn xa, nàng lấy một quyển sách ra xem.
Hồng Cẩm lại nhíu mày: “Công chúa cũng không biết nói gì, cứ không xem trọng sức khỏe mình. Sớm biết thế, vừa rồi chén nho kia ngài tự ăn luôn đi, đưa cho Điện Soái còn phí hoài!”
“Ngân Trúc,” Trình Mộ Ninh đặt sách xuống, quay đầu hỏi: “Trên xe có giấy bút không? Trước tính thử chi phí mua ngựa và đao. Binh Bộ tuy nói xuề xòa, nhưng khoản tiền này quả thật phải chi trước cho họ. Chiến mã và binh khí cần chuẩn bị sớm.”
Ngân Trúc biết công chúa không chịu nổi Hồng Cẩm lải nhải. Nàng kéo ngăn kéo bên sập, lấy giấy bút đưa lên, nói: “Lúc đi, nô tỳ thấy Trương thượng thư cười trộm. Chắc không cần công chúa tính, không tới ngày mai, sổ sách đã báo lên rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play