Đó là một làng nằm giữa núi sâu, toàn làng chỉ có hơn mười hộ dân, việc cưới xin rất khó khăn.
Lúc trước nhà họ Đường chỉ cần hai đồng tiền, đã đổi lấy Sơn Mai từ tay mối lái. Sơn Mai không có của hồi môn, đến tuổi liền đi theo người mối lái chỉ đến một lần mỗi năm.
Kể từ khi lấy chồng Đường Long, chị ta chỉ về thăm nhà một lần, không phải là không muốn về, mà là đường đi quá nguy hiểm, đi lại rất khó khăn.
"Cầm lấy đi, còn lải nhải cái gì." Mẹ Đường nhét vào tay con dâu rồi đi luôn.
Đêm đó, mẹ Đường gọi anh hai Đường vào phòng.
"Thằng hai à, con không còn trẻ nữa, qua năm nay đã hai mươi sáu, phải nghĩ đến chuyện cưới xin rồi." Bà nói với giọng buồn bã.
Anh hai Đường nghe xong, nhưng không hề do dự đã từ chối: "Mẹ đừng lo cho con, lo cho em ba và em tư đi."
Anh ta không chỉ tuổi đã cao, mà còn là người tàn tật, tiền cưới vợ cho anh ta đủ để cưới hai cô dâu cho thằng ba và thằng tư rồi. Năm nay hai người họ đã hai mươi hai, đúng là tuổi cần lập gia đình.
Mẹ Đường trừng mắt nhìn con trai: "Cái gì mà không lo cho con, con không phải người à?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT