Nói sao nhỉ... Ăn bám có phải là cảm giác này không? Lâng lâng, vui sướng, cảm thấy mình có thể nằm ngửa, dù không nỗ lực, cũng không lo đói chết.
"Vợ ơi, tiền tiêu vặt hết rồi, em cho anh thêm tiền tiêu nhé." Anh nói, cái đầu to gối lên chồng giấy chứng nhận sở hữu, mắt long lanh nhìn Đường Tri.
Cô không nhịn được cười, lấy ví tiền trên đầu giường, hào phóng rút ra một tờ tiền mười đồng: "Đây, cầm lấy mà tiêu, không cần tiết kiệm."
Tống Ngôn Huân nhào tới, đòi hôn: "Cảm ơn vợ, vợ là nhất."
Đường Tri suýt bị ngã, lau mặt, cười mắng: "Biến đi, anh như con chó vậy."
Kể từ khi kết hôn, Tống Ngôn Huân càng ngày càng trẻ con, thường ngày thích làm nũng, không chỉ như con chó cưng, có lúc còn giống như một chú chó ngáo.
Tống Ngôn Huân không hổ thẹn mà còn tự hào, nghe vợ nói mình như con chó, anh vui vẻ lăn lộn trên giường, rồi lần nữa nhào vào cô: "Gâu gâu gâu..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play