Tống Ngôn Huân đặt một miếng bánh trà trước mặt cậu ta, cười dịu dàng: "Em học hành vất vả, ăn nhiều một chút, ăn nhiều sẽ thông minh hơn."
"Anh rể có phải đang nói em ngốc không?"
"Hahaha..." Anh ba và anh tư Đường không kiêng nể gì mà cười lớn, mỗi người một cái vỗ đầu, làm rối tung tóc cậu ta. Đường Tiểu Thất khóc thầm trong lòng, làm em trai thật không dễ, ai cũng có thể bắt nạt mình, thật thảm!
Vài phút sau, nhân viên phục vụ bắt đầu mang đồ ăn lên. Gà, vịt, cá, thịt đủ cả, các loại rau gần như có đủ, còn có hai món hải sản tôm cua, nhìn rất ngon miệng. Mẹ Đường giơ ngón cái với Tống Ngôn Huân: "Nhờ có Tiểu Tống, đây mới là lần thứ hai thím thấy bữa tiệc như thế này."
"Mẹ, lần đầu tiên là khi nào, mẹ lén ăn à?" Anh ba Đường ngây ngô hỏi.
Mẹ Đường lườm con trai ngốc một cái: "Con quên lần Tiểu Tống nấu ăn ở nhà rồi sao? Con đã thấy rồi mà?"
"Ồ ồ ồ, đúng rồi, đúng rồi, con nhớ ra rồi, lần đó thật sự..." Anh ba cũng giơ ngón cái với anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play