Sắc mặt Hàn Trọng Cảnh khó coi.
Phòng Mạn Kha thầm nghĩ không ổn. Cô cứu Hàn Trọng Cảnh là thật, nhưng mặc kệ là ai, đều không muốn lúc nào cũng bị người khác nhắc nhở mình nợ người ta một mạng. Cô vội vàng hòa giải: "Gần đây tôi quá nôn nóng. Từ đây đến căn cứ còn một đoạn đường rất dài. Tôi luôn lo lắng không thể bảo vệ tốt mọi người, khiến mọi người cũng phải phiền lòng."
Lời này vừa ra, vẻ mặt hai người đàn ông hòa hoãn hơn. Phòng Mạn Kha quả thật là một người lương thiện và có trách nhiệm, vẫn luôn suy nghĩ cho đội.
Chu Phục nói với Phòng Mạn Kha: "Không cần ép mình quá. Cô đã đưa ra rất nhiều phương pháp hữu ích rồi."
Đối diện với đôi mắt nghiêm túc kia, Phòng Mạn Kha theo bản năng né tránh ánh mắt. Rất nhiều phương pháp đó đều là do nữ chính trong tiểu thuyết nghĩ ra, không phải thành quả của cô.
Khi mọi người khen ngợi, thỉnh thoảng cô sẽ cảm thấy chột dạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT