Cả cửa hàng im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi. Mọi người đều không khỏi nghĩ, một người đẹp như vậy, dù có khoác lên mình bao tải thì chắc chắn vẫn là người xinh đẹp nhất.
Bà Quý là người đầu tiên hoàn hồn. Bà quay đầu nhìn sang, Quý Thừa Tu quả nhiên đã ngây người ra, mắt không chớp nhìn Vân Xu, tay vẫn cầm hờ cuốn tạp chí. Bà kín đáo lấy điện thoại ra chụp lại khoảnh khắc ngốc nghếch hiếm có của con trai.
Đây đúng là kỷ niệm đáng quý, lát nữa phải cho con trai xem lại mới được.
“Xu Xu mặc chiếc váy này đẹp thật đấy, Thừa Tu nhà ta nhìn mà ngẩn cả người ra kìa.” Bà Quý trêu chọc con trai.
Quý Thừa Tu thản nhiên đáp lời, không hề che giấu sự ngưỡng mộ của mình: “Xu Xu lúc nào mà chẳng đẹp.”
Lời nói chân thành đến mức như thể đang khẳng định một chân lý hiển nhiên như mặt trời mọc, mặt trăng lặn.
Vân Xu khẽ cụp mắt xuống, hàng mi dài nhẹ nhàng rung động, khuôn mặt trắng như ngọc khẽ ửng hồng, trông như thể đang ngượng ngùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play