Nhân viên khu phố bước lên một bước, nói: “Cô La Ngọc Thu, xin cô phối hợp với công tác của chúng tôi.”
Quá trình tiếp theo diễn ra như trong mơ. Bà ta bị hỏi han một vài câu hỏi. Người đàn ông cầm đầu thái độ hòa nhã, một người khác cầm bút không ngừng ghi chép, người còn lại thì im lặng ngồi một bên, ánh mắt thỉnh thoảng lại dừng trên người bà ta.
Hỏi xong, ba người lạ mặt liếc nhìn nhau, dường như đã xác nhận được điều gì đó. Sau đó, La Ngọc Thu bị đưa lên xe, đến một nơi mà bà ta không bao giờ ngờ tới.
Nhân viên công tác ngồi bên cạnh bà ta suốt đường đi. La Ngọc Thu không nghĩ nhiều, còn tưởng rằng họ chuẩn bị đưa bà ta đến bệnh viện để xem vết thương trên người. Đến khi hoàn hồn lại, bà ta đã ở trong một căn phòng màu trắng toát.
Bốn chiếc giường đơn giống hệt nhau được kê song song, cách nhau một khoảng. Căn phòng không lớn, có một cánh cửa và một cửa sổ. Bên ngoài cửa sổ còn có song sắt bảo vệ, trông kiên cố hơn cửa sổ của những gia đình bình thường.
Người phụ nữ ngơ ngác nhìn dòng chữ in trên chăn đệm: “Bệnh viện Tâm thần số 4 thành phố C”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT