Suy đi tính lại vài nơi, chỉ có thành phố A là thích hợp nhất. Hắn và người phụ nữ kia từng làm thuê ở đó, cũng có chút quen thuộc. Nghe nói thành phố A mười năm nay phát triển rất nhanh, có lẽ bọn đòi nợ ở thành phố lớn như vậy cũng sẽ có chút kiêng dè.
Tiền bạc trong nhà gần như đã tiêu xài hết sạch. Lần tới, có lẽ đến cả căn nhà cũ nát này cũng không giữ được. Điêu Xuyên liếc nhìn người phụ nữ vẫn nằm bất động trên sàn nhà. Nếu không phải xem bà ta còn có thể chăm sóc được cuộc sống của hắn, có lẽ hắn đã sớm đá bà ta ra đường rồi.
Trong tay chỉ còn tiền vừa đủ cho một người đi đường, người phụ nữ này cứ để lại đây vậy. Điêu Xuyên chẳng buồn nghĩ đến những gì bà ta có thể phải chịu đựng. Chuyện đó có liên quan gì đến hắn chứ.
Càng nghĩ Điêu Xuyên càng bực bội. Nếu năm xưa con bé kia không bỏ trốn, hắn đâu cần phải rời xa quê hương, lại càng không nghiện cờ bạc. Ngoan ngoãn để hắn bán đi thì có phải tốt hơn không?
Hôm sau, Điêu Xuyên ở nhà thu dọn đồ đạc quan trọng, chuẩn bị sẵn sàng để bỏ trốn bất cứ lúc nào. Để cẩn thận hơn, hôm nay hắn không ra khỏi nhà. Dù cho bọn đòi nợ có đến rồi đi nữa, hắn vẫn sẽ im lìm ở trong nhà giả chết.
Đến đêm thứ ba, hắn mới lén lút cải trang kín mít, chuồn ra khỏi nhà, hoàn toàn bỏ mặc người phụ nữ kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play