Vân Xu cử chỉ tao nhã, mọi động tác đều toát lên vẻ đẹp, ngắm nhìn cô ăn cơm cũng là một niềm thích thú. Dì Vương thầm cảm thán, ai có thể ngờ rằng cái trấn nhỏ tàn lụi này lại sinh ra một con phượng hoàng vàng.
Nếu không biết Vân Xu lớn lên ở trấn này từ nhỏ, dì chắc chắn sẽ nghĩ đây là tiểu thư nhà giàu nào đó đến chơi. Có người thật sự sinh ra đã khác biệt.
Vân Xu thong thả dùng xong bữa sáng.
"Xu Xu à, dì về trước đây." Dì Vương nhanh nhẹn thu dọn hộp cơm, ân cần dặn dò, "Trưa làm xong cơm, dì sẽ nhờ Hiểu Quân mang qua cho cháu. Nếu cháu có việc gì, ngàn vạn lần đừng chịu đựng một mình, phải gọi điện thoại cho chúng ta, biết chưa?"
Dì lo Vân Xu ngại làm phiền mọi người mà tự mình chịu đựng.
Sau khi người lớn trong nhà Vân Xu qua đời, không ít người trong trấn đã đề nghị nhận Vân Xu về chăm sóc, nhưng tất cả đều bị từ chối. Cô nói không thể cả đời làm phiền người khác, nào biết người trong trấn ước gì cô làm phiền họ cả đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play