Lượng thuốc mê anh ta bỏ vào nước vừa nãy đã đủ mạnh, anh ta không còn lo lắng cô có thể trốn thoát.
Như Thu tỉnh lại lần nữa, không gian xung quanh đã hoàn toàn thay đổi. Cô đang nằm trên bàn mổ lạnh lẽo, ánh đèn trắng xóa rọi thẳng xuống, trước mắt cô là những bác sĩ mặc áo blouse trắng toát, những dụng cụ phẫu thuật sắc lạnh, và không xa đó, bóng hình người đàn ông mặc bộ vest đen vẫn đứng đó, lạnh lùng và vô cảm. Tất cả… vừa quen thuộc, vừa xa lạ đến nhói lòng.
Đồng tử của cô không ngừng giãn nở, vô vàn ký ức hỗn loạn ùa về, cuộn trào trong tâm trí, như muốn xé toạc lồng ngực cô. Vẻ thống khổ hiện rõ trên gương mặt xinh đẹp.
Vị bác sĩ nọ có chút nghi hoặc, lên tiếng hỏi: “Cố tổng, anh chắc chắn vừa rồi chúng ta đã cho cô ta uống thuốc mê chứ không phải… thuốc độc đấy chứ?”
Cố Tư Thành lạnh lùng đáp: “Tôi sẽ không bao giờ mắc phải những sai lầm sơ đẳng như vậy.”
Trong lúc hai người trao đổi, Như Thu đã lấy lại được vẻ bình tĩnh. Cô khẽ nghiêng đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt vô tình của người đàn ông, chỉ cất tiếng hỏi một câu, giọng nghẹn ngào: “Tại sao…?”
Cố Tư Thành thoáng kinh ngạc, đến bước đường cùng này rồi, mà cô vẫn giữ được vẻ bình thản đến lạ lùng. Thật kỳ quái. “Không có lý do gì cả. Tần Mạn Ngữ mắc bệnh tim bẩm sinh, trái tim nhân ngư của cô… là dược liệu tốt nhất để chữa trị cho cô ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play