Khuyết Tư Viễn đang kể cho Vân Xu nghe những chuyện về người giám hộ của cô, giọng nói mang theo chút hoài niệm: “Lúc đó, bác họ chỉ mới hai mươi tuổi, nhưng đã dám đứng lên phản đối trong cuộc họp gia tộc, cho rằng quyết định của ông nội quá cổ hủ, chỉ biết che giấu những điều xấu xa của gia tộc, làm ngơ trước nỗi đau khổ của người bị hại.”
“Cũng chính vì những hành động đó của bác họ, Khuyết gia mới quyết tâm thay đổi những quy tắc hủ bại của gia tộc, giúp Khuyết gia có được một khởi đầu mới.”
Ánh mắt Vân Xu sáng lấp lánh. Cô rất thích nghe những câu chuyện về người giám hộ của mình. Người đó luôn nhìn cô bằng ánh mắt yêu thương, bao dung. Hóa ra ông ấy cũng có những lúc mạnh mẽ và cương trực như vậy.
Đến nơi thì cũng đã một tiếng sau.
Thiệu Dương lái xe đến một vách đá cheo leo bên bờ biển, ba người xuống xe.
Trời xanh, biển xanh, mây trắng lững lờ trôi. Gió biển thổi lồng lộng, mang theo hơi muối mặn mà, thổi tung mái tóc đen dài của Vân Xu, chiếc váy cũng bay bay theo gió, vẽ nên những đường cong duyên dáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play