Cố Tu Thành không giận. Vân Xu đã rơi vào tay anh, cô sớm muộn gì cũng sẽ hoàn toàn thuộc về anh. Vẻ đẹp này cũng sẽ chỉ nở rộ vì anh mà thôi. “Em cứ ở yên đây nhé. Mọi thứ em cần, anh sẽ chuẩn bị đầy đủ cho em.”
“Yên tâm đi, ở đây, anh sẽ bảo vệ em. Không ai có thể tổn thương em được.”
Vân Xu kinh ngạc nhìn anh. Cố Tu Thành đang nói nhảm nhí gì vậy? Không ai tổn thương cô? Hơn hai mươi năm qua, cô vẫn sống rất tốt. Cô không cần anh bảo vệ.
“Tôi không cần anh bảo vệ! Thả tôi ra!”
Cố Tu Thành phớt lờ sự phản kháng của cô. “Nghỉ ngơi cho khỏe đi. Mỗi ngày anh sẽ đến thăm em.”
Anh rất yên tâm về Vân Xu. Cô không có sức mạnh phi thường như Như Thu, thậm chí còn yếu hơn người bình thường, căn bản không thể trốn thoát khỏi đây. Đợi đến khi chữa khỏi bệnh cho Tần Mạn Ngữ, anh sẽ có thể chuyên tâm bồi dưỡng tình cảm với cô.
Trong đôi mắt xanh biếc tuyệt đẹp của cô mỹ nhân ngư đuôi bạc tràn đầy tức giận. Nhưng cô không còn cách nào khác, chỉ có thể mắc kẹt trong nhà tù mà người đàn ông kia đã tạo ra cho cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play