Thái độ của đối phương vẫn ôn hòa như trước, nhưng lòng Tần Mạn Ngữ chùng xuống. Cô cảm thấy Cố Tu Thành dường như xa cách hơn trước kia. Trên môi anh vẫn nở nụ cười, nhưng trong giọng nói lại để lộ ra một cảm giác xa cách mơ hồ.
Nếu là trước đây, Cố Tu Thành chắc chắn sẽ nói rằng giữa bọn họ không cần khách sáo như vậy. Nhưng vừa rồi, anh lại nói “tiện đường giúp đỡ”.
Lần trước ở bệnh viện, Tần Mạn Ngữ vẫn còn cảm nhận được Cố Tu Thành đặt cô ở vị trí quan trọng nhất trong tim. Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mà thái độ của anh lại thay đổi lớn đến vậy? Mọi chuyện vượt quá dự đoán của cô, Tần Mạn Ngữ có chút hoang mang.
Tần Mạn Ngữ thử dò xét: “Mẹ em hai hôm trước còn nhắc tới anh, bảo đã lâu không thấy anh đến nhà chơi. Hay là ngày mai anh đến nhà em nhé? Mẹ chắc chắn sẽ rất vui.”
Cố Tu Thành khẽ nhíu mày. Trước kia, anh cho rằng việc đến nhà thanh mai trúc mã chơi là chuyện bình thường. Nhưng nghĩ lại, hai người trước mắt chỉ là quan hệ bạn bè, nếu anh đến nhà cô quá thường xuyên, đích xác sẽ khiến người khác sinh ra hiểu lầm.
“Dạo gần đây anh hơi bận. Để khi nào rảnh anh sẽ qua.”
Lời từ chối kinh điển. Khi nào rảnh? Còn không phải là tùy thuộc vào Cố Tu Thành hay sao? Nếu anh ta cứ luôn miệng nói bận, thì chuyện này sẽ mãi mãi bị trì hoãn. Nụ cười trên môi Tần Mạn Ngữ suýt chút nữa đã không giữ được. Đây là tình huống chưa từng xảy ra trước đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT