“Con đến ngay đây.” Tần Đằng cúp điện thoại, liếc nhìn Cố Tu Thành một cái, nói: “Đi thôi, Tiểu Ngữ đang đợi chúng ta.”
Cố Tu Thành đẩy cửa phòng bệnh bước vào, đập vào mắt anh là gương mặt tiều tụy, suy yếu của Tần Mạn Ngữ. Gương mặt cô vốn nhu mỹ, nhưng đôi môi lại mang theo một vệt xanh tím nhợt nhạt, rõ ràng thân thể đang rất không tốt. Lúc này, cô đang tựa người vào thành giường, khẽ khàng an ủi mẹ đang đau lòng khôn nguôi.
“Mẹ, mẹ đừng buồn nữa, con… con không phải là không sao rồi đó sao.”
Cố Tu Thành nhìn bộ dáng dịu dàng của cô, đáy lòng không khỏi rung động. "Thanh mai" của anh vẫn luôn là một người thiện lương, ôn nhu như vậy, cho nên anh mới muốn bảo vệ cô cả đời.
Tần Mạn Ngữ nhìn thấy hai người đến, nở nụ cười yếu ớt chào hỏi.
Tần Đằng nhanh chóng bước đến bên giường bệnh, cẩn thận quan sát sắc mặt em gái, đau lòng hỏi: “Còn chỗ nào không thoải mái sao? Có gì phải nói với anh trai ngay đấy.”
Tần Mạn Ngữ ngoan ngoãn gật đầu, sau đó ánh mắt chuyển sang người bên cạnh, khẽ nói: “A Thành, dạo gần đây anh bận lắm sao? Em cảm thấy đã lâu lắm rồi không gặp anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play