Ý định của Vân Bân nghe thì hay đấy, nhưng đời không như là mơ. Hóa ra, mấy cái trò của anh ta chẳng ra gì khi đối đầu với sức mạnh thật sự. Vân Bân cũng đâu có biết, ngoài Lam Sương, xung quanh Vân Xu còn cả đống vệ sĩ nữa, chỉ là bình thường họ không lộ mặt thôi.
Vân Xu vừa bước chân vào nhà, đã thấy một bóng người quen thuộc ngồi sẵn ở phòng khách. Cô cảm thấy chẳng lành, định kéo tay Lam Sương bỏ chạy, nhưng giọng nói trầm thấp đã vang lên.
“Xu Xu, có phải em nên nói với anh xem vừa rồi em đi đâu không?” Vân Phi Vũ vẫn ngồi đó, vẻ mặt tươi cười mà mắt chẳng có chút thiện cảm nào.
Chỉ có trời mới biết anh đã lo đến thế nào khi nghe tin Vân Xu đến nhà Vân gia. Cái nhà đó có ai tốt đẹp đâu, ngay cả mẹ của Vân Xu, người vẫn luôn miệng nói nhớ con gái, cũng đã bỏ rơi cô vì gia đình, chuyện đó là rõ ràng rành rành.
Trong lòng Vân Phi Vũ, Xu Xu vẫn là một cô em gái nhỏ bé, đáng thương, cần được bảo vệ hết lòng. Anh cố tình quên đi việc phía sau em gái còn có ai chống lưng, cũng chẳng thèm nghĩ đến chuyện ai dám làm em gái anh buồn thì đừng mong sống yên ổn.
“Anh, em sai rồi. Em không nên giấu anh đi Vân gia.” Vân Xu nhỏ giọng nhận lỗi, ngại ngùng ngồi xuống ghế đối diện. Cô cúi mặt, thỉnh thoảng lại liếc trộm anh trai, tỏ vẻ biết lỗi, sẵn sàng sửa sai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT