Lục Trạch vốn đã lên kế hoạch cho những hoạt động khác sau bữa tối, nhưng vì sự xuất hiện của Kỷ Thành như hổ rình mồi, chỉ cần anh hé răng mời Vân Xu, Kỷ Thành nhất định sẽ tìm cách chen vào giữa hai người. Không còn cách nào khác, Lục Trạch đành đưa Vân Xu về biệt thự.
“Buổi tối nghỉ ngơi sớm nhé em.” Đôi mắt đen láy của Lục Trạch ánh lên ý cười dịu dàng, anh dõi theo bóng Vân Xu khuất sau cánh cửa, đến khi ánh đèn trong phòng bật sáng mới dặn dò tài xế rời đi. 
Chiếc siêu xe màu đen dần dần lăn bánh, nụ cười trên mặt Lục Trạch cũng tan biến. Nghĩ đến bó hoa bách hợp Vân Xu vẫn ôm khư khư trong tay, ánh mắt anh trở nên lạnh lẽo thấu xương, còn hơn cả gió bấc. Áp suất không khí u ám khiến tài xế đến thở mạnh cũng không dám.
Kỷ Thành, người bị bỏ lại nhà hàng, ngồi xuống vị trí ban nãy của Vân Xu. Cảnh đêm rực rỡ sắc màu bên ngoài cửa sổ kính thu trọn vào tầm mắt. Cô thích ngắm cảnh đêm Đông Thành sao? Chắc là thích rồi, anh vẫn còn nhớ đôi mắt đẹp hơn cả ánh sao trời của cô thường hay hướng ra ngoài cửa sổ. 
Kỷ Thành tùy ý tựa lưng vào ghế, nới lỏng chiếc cà vạt đang thắt chặt, nhớ lại vẻ mặt tươi tắn của Vân Xu khi đáp lời mình, trên khuôn mặt tuấn tú của anh bất giác nở một nụ cười.
Tuy rằng đêm nay chưa đạt được mục đích hủy hoại hình tượng của Lục Trạch, nhưng ít ra anh cũng đã làm quen được Vân Xu, hai người còn trao đổi phương thức liên lạc. Quan trọng nhất là, anh nhận ra Vân Xu dường như không có tình ý gì đặc biệt với Lục Trạch. Nói cách khác, Lục Trạch chỉ là đang đơn phương theo đuổi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play