Tài năng âm nhạc của Kê Phi Bạch là không thể nghi ngờ. Anh ngồi bên cạnh cây đàn dương cầm trắng tinh. Năm ngón tay thon dài nhảy múa trên phím đàn nhanh chóng. Âm nhạc tuyệt đẹp rung động lòng người từ từ chảy ra. Ngay cả ánh đèn lắc lư cũng có vài phần dịu dàng. Cách một màn hình, Vân Xu cũng bị bản nhạc làm cho cảm động. Trên mặt lộ ra vẻ tận hưởng.
Ba người bên cạnh thần sắc khác nhau. Khi người ta chuyên tâm đắm chìm vào việc tận hưởng, thời gian trôi đi rất nhanh. Rất nhanh đã đến giai đoạn cuối của buổi biểu diễn. Không khí trong sân vẫn như thường lệ, rất nhiệt liệt. Buổi biểu diễn lần này có thể nói là một sự đột phá mới của Kê Phi Bạch, tiến thêm một bước trên con đường âm nhạc.
Đúng lúc mọi người còn chưa thỏa mãn, cho rằng buổi biểu diễn đã kết thúc, Kê Phi Bạch đột nhiên nói: “Tối qua, khi tôi nhớ về một người, một giai điệu mới đã hiện ra trong đầu. Giờ phút này, tôi muốn dành tặng giai điệu này cho một người.”
Anh nhìn về phía máy quay, như thể đang xuyên qua màn hình nhìn về phía ai đó: "Tôi nghĩ mọi người đều biết cô ấy là ai.”
Đôi mắt đó trong veo lạnh lẽo, giống như lần đầu gặp, nhưng lại thêm những tình cảm bí ẩn, ngọn lửa rực cháy sáng lấp lánh. Mọi người đầu tiên sững sờ, sau đó vỡ òa tiếng reo hò vang trời. Họ biết đó là ai, chỉ có người đó, không ai khác.
Trong sự mong chờ của vạn người, Kê Phi Bạch rũ mắt, nhẹ nhàng gõ phím tiếp theo. Sau đó, bản nhạc trầm lắng như suối nguồn trong núi quanh quẩn, cùng với giọng nói khẽ mang hơi ấm, chảy xuôi vào lòng mọi người. Nỗi nhớ nhung, sự ngọt ngào, vui sướng chứa đựng trong đó rõ ràng đến vậy, như một lời thổ lộ độc đáo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play