Cục bông trắng cũng thoải mái nheo mắt lại. Đôi tai nhỏ xíu run không ngừng. Làm người ta hận không thể chạy lại cắn một cái. Thẩm Diễn Thư lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác tan chảy.
Không đúng! Thủ pháp của anh rất quen thuộc. Cục bông trắng lập tức loạng choạng đứng lên, nghi ngờ nhìn qua.
Thẩm Diễn Thư tim gan run lên. Tay phải giơ lên. Thành khẩn nói: “Trời đất chứng giám. Anh chỉ ôm em. Em cũng biết năng lực của anh. Không liên quan đến số lần.”
Cục bông trắng yên tâm nằm sấp xuống, tiếp tục hưởng thụ dịch vụ chu đáo. Một lát sau lại buồn ngủ. Khoan đã, không thể sa đọa như vậy. Bây giờ mới gần 10 giờ. Giờ ngủ trưa còn sớm lắm.
Cục bông trắng dùng đuôi đẩy tay anh ra. Đổi tư thế ngồi. Dùng hai móng vuốt nhỏ xoa xoa mặt. Rồi lắc lắc cái đầu nhỏ. Túm lông ngốc nghếch trên đỉnh đầu cũng rung rẩy theo động tác.
Xua tan cơn buồn ngủ. Cần tìm cách khác để giết thời gian. Cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người đang ngồi. Hai móng vuốt nhỏ chụm lại. Có ý tưởng rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT