“... Tôi cũng không biết nữa.”
“Mặc kệ thế nào, Vân Xu có huyết mạch thần thú Phỉ Phỉ. Có thể được cô ấy coi là bạn bè, có lẽ Đào Tương cũng không giống những Tai Thú hung ác trước kia. Chúng ta cũng không nên vội vàng kết luận.”
“Nói cũng đúng.”
Khi còn cách giờ học ba phút, hai người thành công chạy đến phòng học. Lúc này trong phòng đã ngồi đầy các bạn học, nhiệt tình quay đầu chào hỏi.
Chu Cảnh ngay khoảnh khắc Vân Xu bước vào, lập tức thẳng lưng, giành trước, vỗ xuống chiếc bàn bên cạnh: “Ngồi chỗ tôi đi. Vừa vặn có hai chỗ trống.”
Kỳ Nhạc ngồi bên cạnh bĩu môi. Đại thiếu gia nói nhảm. Gì mà vừa vặn, rõ ràng là cố tình để lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT