Vân Xu vừa tắm xong, mái tóc dài đen nhánh vẫn còn vương vài giọt nước, lấp lánh như những viên kim cương nhỏ dưới ánh đèn. Đôi mắt cô trong veo như nước, long lanh động lòng người.
Tiêu Tử Nguyệt ngồi thẳng lưng trên sofa, ra vẻ nghiêm túc, nhưng ánh mắt lại không giấu được vẻ hồi hộp.
Cô và Vân Xu ngồi sát bên nhau, gần hơn rất nhiều so với lần gặp đầu tiên.
Vẻ đẹp của Vân Xu như được phủ bởi làn hơi nước sau khi tắm, càng thêm phần mê hoặc. Hương thơm thoang thoảng quen thuộc từ cơ thể cô lan tỏa, bao phủ lấy Tiêu Tử Nguyệt, nhẹ nhàng mà quyến rũ, vấn vít nơi chóp mũi.
Dù cả hai đều là phụ nữ, tim Tiêu Tử Nguyệt vẫn không khỏi xao xuyến.
Vốn là một người sành nước hoa, Tiêu Tử Nguyệt đã sưu tầm vô số nước hoa của các bậc thầy chế hương, nhưng chưa từng có loại nước hoa nào có thể sánh được với mùi hương tự nhiên này. Nó nhẹ nhàng trói buộc tâm hồn cô, khiến cô không thể nào thoát ra được.
“Xu Xu, cậu có dùng nước hoa không?” Tiêu Tử Nguyệt bất giác hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play