Kẻ thần bí cõng Vân Xu quay lưng về phía sông. Dáng người cao lớn vững chãi của anh chắn đi cơn gió lạnh thổi tới từ phía trước. Cảm giác ấm áp dần dâng lên, Vân Xu nhịn không được rúc sâu hơn vào lòng anh. Vừa rồi cô chạy nửa ngày ra một thân mồ hôi, lại bị gió thổi lâu như vậy, cả người lạnh cóng.
Đối phương khựng lại một chút, sau đó khẽ cười thành tiếng, ôm cô chặt hơn. Vân Xu cảm thấy hơi nóng mặt.
Động tác của anh quá đột ngột, Đào Tương chậm nửa nhịp mới phản ứng kịp. “Anh muốn làm cái gì! Buông cô ấy ra!” Đào Tương lạnh lùng nói. Dù cho người này vừa cứu họ, cũng không có nghĩa là anh có thể động tay động chân với Vân Xu.
Kẻ thần bí làm ngơ, trực tiếp "thoắt" một cái đã dịch chuyển đến cách đó không xa. Anh nhẹ nhàng đặt Vân Xu ngồi xuống một chiếc ghế không bị gió lùa tới. Sau đó, anh nửa quỳ xuống, chiếc áo choàng đen xòe ra trên nền xi măng xám. Anh rũ đầu, dường như đang kiểm tra tình trạng vết bầm của Vân Xu.
Ánh trăng vằng vặc treo trên cao, làn da của cô trắng hơn cả ánh trăng. Chiếc váy trắng thuần khiết nhẹ nhàng buông xuống, một mùi hương thoang thoảng dịu nhẹ lan tỏa, làm người ta vấn vương.
Đào Tương từ xa bước nhanh tới, ánh mắt cực lạnh: “Anh rốt cuộc muốn làm cái gì!” Từ nhỏ cô đã phải đón nhận quá nhiều ác ý, bất kỳ chuyện gì cũng sẽ suy nghĩ từ góc độ tệ nhất, bao gồm cả động cơ của vị kẻ thần bí này. Ân cứu mạng, cô sẽ tìm cách báo đáp. Nhưng nếu đối phương có ý xấu, cô cũng sẽ không nương tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play