“À, vậy sao.” Tạ Bân tỏ vẻ rất tiếc nuối. Hắn đáng lẽ nên đến trường này sớm hơn, sớm hơn quen biết cô. Hai người nói không chừng bây giờ đã là tình nhân, đâu còn có chuyện của Thẩm Duy Bạch và Chu Hoàn Diễn. Hắn đã bỏ lỡ rất nhiều thời gian của cô, chỉ có thể sau này bù đắp lại.
Vân Xu không biết suy nghĩ nội tâm của hắn, vẫn đang cẩn thận dò đường. Hành lang trống rỗng không có quái vật đáng sợ. Hai người thuận lợi sờ tới phòng phát thanh. Căn phòng quen thuộc, tai nghe và microphone đặt trên bàn, màn hình máy tính u ám, trên sàn nhà phủ một lớp bụi mỏng, trên tường là huy hiệu trường trung học tư lập Hoa Thần. Trước máy tính có một giao diện, trên đó có hàng chục công tắc, điều khiển toàn bộ hệ thống phát thanh của trường.
Vân Xu chuẩn bị mở hệ thống phát thanh ở xa để thu hút quái vật đi nơi khác. Như vậy cả nhà ăn và kho hóa chất đều có thể hành động thuận lợi hơn.
Tạ Bân dựa vào tường cạnh cửa, thưởng thức vẻ chuyên chú của mỹ nhân. Cô cúi đầu loay hoay với thiết bị, những sợi tóc mái sẽ khẽ đung đưa, hàng mi đen dài mảnh khẽ run rẩy, mỗi lần rung động đều dừng lại ở nơi trái tim người nhìn.
Đột nhiên, có động tĩnh rất nhỏ truyền đến, ở hành lang bên ngoài cách đó khá xa.
Tạ Bân đứng thẳng dậy, thu lại vẻ nhẹ nhàng, thay đổi vị trí. Cửa phòng phát thanh có một tấm kính rất lớn, bên trong và bên ngoài có thể nhìn thấy nhau. Hắn căn góc nhìn ra ngoài. Một con quái vật đang tiến về phía này, trong miệng phun ra nuốt vào chiếc lưỡi dính đầy chất nhầy đặc sệt, quanh miệng là một vòng răng cưa, tròng mắt lồi ra, xoay tròn ục ục. Dù xem bao nhiêu lần, hắn đều cảm giác đôi mắt bị tổn thương. Quá xấu xí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT