Vân Xu mím môi, kìm nén sự thất vọng trong lòng. Giao diện đưa thông tin quá mơ hồ. Không biết có bao nhiêu lối đi an toàn, cũng không biết có thể cho bao nhiêu người qua. Họ như con thuyền nhỏ chạy mờ mịt trên biển rộng, đi được bước nào hay bước đó.
Lục soát xong tòa nhà nghệ thuật, lại đi lục soát tòa nhà bên cạnh. Cuối cùng màn đêm buông xuống, ba người nghỉ ngơi ở một phòng học tầng cao nhất.
Chu Hoàn Diễn cầm một cái túi đẩy cửa đi vào: "Tôi tìm thấy một ít đồ ăn trong văn phòng giáo viên. Vừa lúc bổ sung lại chỗ đã ăn ban ngày." Sau đó lại lấy ra một thứ ném cho Thẩm Duy Bạch: "Thanh đao ban nãy đang ở tay tôi, cái này cho cậu."
Thẩm Duy Bạch giơ tay đón lấy. Sự lạnh lẽo truyền tới tay. Đây là một đoạn ống thép rất thô, một đầu thô ráp, sắc nhọn. Phần lõm xuống ở giữa còn dính vết máu.
"Nhặt được ở một góc." Chu Hoàn Diễn nói. Chắc là quái vật vô tình làm rơi xuống trong lúc tấn công.
Thẩm Duy Bạch gật đầu. Đối phó loại quái vật đó, vũ khí dài hình tốt hơn dụng cụ cắt gọt nhỏ một chút. Lưỡi nó dài, ở khoảng cách nhất định có thể tấn công. Nhưng nếu sử dụng vũ khí không cẩn thận, cũng rất dễ bị cuốn đi. Chủ yếu là xem năng lực cá nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT