Mím chặt môi mỏng, Lục Trạch biết mình đã khiến mỹ nhân buồn bã ưu thương. Đối với anh, đó quả thực là một tội ác tày trời. Vì vậy, anh lùi một bước nói: “Vậy thì em chỉ được phép đi dạo trong khu dân cư thôi, tuyệt đối không được rời khỏi khu dân cư đâu đấy.”
Vân Xu đồng ý. Lục Trạch đã giúp cô rất nhiều, cô cũng không muốn gây thêm phiền phức cho anh. Nhưng cứ mãi buồn bực trong phòng thật sự rất khó chịu, có cảm giác như bị giam cầm vậy.
Mặc dù không nhớ rõ chuyện cũ, nhưng Vân Xu biết rằng mình rất ghét cuộc sống thiếu tự do.
Nói đúng hơn là, cô thích cuộc sống tự do mà bà Vương đã miêu tả, chứ không chỉ đơn thuần là thích những hoạt động trong cuộc sống đó.
Bà Vương nghe Vân Xu nói vậy, nghĩ ngợi một chút rồi đề nghị: “Cô Vân Xu hay là nói ý nghĩ của mình với Lục tiên sinh xem sao? Chắc chắn là cậu ấy sẽ cùng cô về nông thôn thôi. Bây giờ nhiều nơi cũng có du lịch nông thôn đó, hai người không cần phải lo lắng chuyện không thích ứng được đâu.”
Vân Xu không hề suy nghĩ, trực tiếp phủ nhận. Đi ra ngoài cùng Lục Trạch, cô luôn có cảm giác bị quản thúc.
Như vậy thà rằng cô cứ tự mình tản bộ trong khu dân cư còn hơn.
Trong những việc Lục Trạch đã làm cho Vân Xu, điều khiến cô vừa lòng nhất chính là sau khi biết ý định xin việc của cô không thành, lần sau đến, anh đã mang Noãn Noãn đến bầu bạn với cô.
Tâm trạng của Vân Xu nhờ vậy mà dần dần khá hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play