Lò luyện đan là cần câu cơm của luyện đan sư. Nàng không thể tùy tiện nhận lấy.
Tô Thành Thu mỉm cười: “Thật ra vừa rồi còn một chút chưa nói cho người.”
“Ừm?”
Tô Thành Thu chậm rãi nói: “Năm đó... Khai sơn tổ sư thích du ngoạn khắp bốn bể. Ngài ấy đã để lại động phủ ở một số nơi. Bên trong có đủ loại cơ duyên. Cái lò luyện đan này là ta có được trong động phủ của tổ sư. Người là đệ tử của ngài ấy, sử dụng nó là phù hợp nhất rồi.”
Thấy Vân Xu vẫn còn do dự, hắn lại nói: “Yên tâm. Trong tay ta còn có lò luyện đan khác. Đều là cực phẩm.”
Vân Xu lúc này mới đồng ý. Cho dù mới bắt đầu luyện đan, nàng cũng biết cái lò này không phải vật phàm. Những bông hoa cỏ vẽ trên đó sống động như thật, như thể giây tiếp theo sẽ rung động, khẽ lay động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play