Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là anh ta phải còn sống, chưa bị sinh vật dị hình trong cơ thể anh ta nuốt chửng hoàn toàn.
Phương Chu gửi một tin nhắn cho Phương Tuần Giang: [Thiết bị liên lạc bị phá hỏng, việc bên này chị gần xong rồi, lát nữa sẽ tới.]
Gửi xong, cô ném thiết bị liên lạc lại cho Lôi Thiết. Nhận thấy ánh mắt kỳ lạ của anh ta, cô hỏi: “Nhìn tôi cười kiểu đó làm gì?”
Lôi Thiết đón lấy gọn gàng, đáp: “Nhìn thấy cô là tôi vui rồi. Cô là đồng đội đầu tiên của tôi mà.”
Phương Chu mỉm cười nhạt: “Nếu tôi là đồng đội đầu tiên của anh, vậy ‘Dạ Chí’ tính là gì?”
“Không giống nhau đâu. Mọi người ở ‘Dạ Chí’ cùng lắm thì chỉ là những người xa lạ cùng chí hướng thôi.”
Lộ Phi Lam ở trong phòng tắm có lẽ còn lâu mới ra. Phương Chu không để ý mấy lời nói nhảm của Lôi Thiết, quyết định nhân cơ hội trao đổi tin tức với anh ta. Cô đã phiền anh ta khá nhiều hôm nay, vì vậy trước khi đặt câu hỏi, cô chủ động nói: “Nhân tiện, nếu anh có thắc mắc gì trước đó thì hỏi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play