Thay vì đối phó với một người chơi lạ mặt xuất hiện bất ngờ, việc quan sát và giám sát một đối tượng ngay trước mắt sẽ thuận tiện hơn.
Sau khi báo cáo xong, Kế Vân không rời đi ngay mà do dự nhìn về phía Phương Chu và hỏi: “Vị này là?”
Không để Hề Hướng trả lời, Phương Chu đứng lên, nở nụ cười hiền lành vô hại pha lẫn chút ngờ nghệch: “Tôi là người được phái xuống để hỗ trợ Hề Hướng. Cô có thể gọi tôi là Player.”
Kế Vân chần chừ đưa tay ra, Phương Chu tỏ vẻ thoải mái đón lấy và siết chặt bàn tay cô ta. Lần này, nếu như cô dùng cái tên Phương Chu thì sẽ quá mức nổi bật, không khác gì thừa nhận rằng mình là “đồng loại” với những người chơi khác. Nghe cô giới thiệu xong, vẻ mặt kinh ngạc của Kế Vân càng làm Phương Chu thêm chắc chắn về phán đoán của mình.
Từ những hành động của Hề Hướng, có thể thấy mọi thứ rất rõ ràng. Trong Dạ Chí, người có vị trí cao hơn Hề Hướng không nhiều nên Kế Vân dễ dàng đoán ra người trước mắt chính là “Phương Chu.” Nhưng nếu Phương Chu là NPC, thì mọi phán đoán trước đó của Kế Vân sẽ sụp đổ vì không NPC nào có thể biết những thông tin như vậy. Tuy vậy, cô ta cũng không thể chắc chắn liệu Phương Chu có phải “đồng loại” của mình hay không.
Dù coi thế giới này như một trò chơi có thể tái khởi động, những hành vi ngu ngốc của người chơi cũng không phải hiếm nhưng táo bạo theo kiểu Phương Chu lại quá dễ gây nghi ngờ.
“Chào cô, tôi là Kế Vân. Tôi phụ trách tất cả các công việc tại Thiên Đường. Nếu có gì cần biết về nơi này, cô có thể hỏi tôi.” Kế Vân nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play