Cô lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi, phục hồi hộp bồi dưỡng lại như cũ, chỉ hy vọng ngoài ý muốn sẽ không ảnh hưởng đến hạt giống phát dục.

“Thật sự xin lỗi, Chu tiến sĩ, hạt giống không có việc gì chứ?”

Chu Quỳnh Chi lắc lắc đầu, tiếp theo sắc mặt cô cực kỳ ngưng trọng, nhìn về phía Phương Chu: “Vừa rồi cô…… Không được, chuyện này yêu cầu phải đăng báo.”

Trước mắt Phương Chu còn có thể tự do hoạt động một là bởi vì cô không có bị sinh vật dị hình trong cơ thể ảnh hưởng quá nhiều, hai là do Phương Tuần Giang độc đoán.

Nhưng nếu cô xuất hiện tình huống mất khống chế, hết thảy đều phải nói cách khác, phạm vi hành động của cô nhất định sẽ có điều hạn chế.

Phương Chu lập tức ngăn cô ta lại: “Tôi thật sự không có việc gì, Chu tiến sĩ, vừa rồi có nhắc tới chuyện nghe tiếng nỉ non của sinh vật dị hình, tôi không có nhịn xuống nỗ lực đi nghe thử một chút mới có thể xuất hiện trạng thái mất khống chế trong thời gian ngắn.”

Cô vừa nói vậy, Chu Quỳnh Chi hiểu ngay lý do tại sao cô đột nhiên mất khống chế.

Ngay sau đó Phương Chu liền phát hiện ánh mắt Chu Quỳnh Chi nhìn cô phảng phất như đang nói “cô không có bệnh chứ?”, Nói ngắn lại chính là ánh mắt như nhìn mấy đứa bị não tàn.

Nào có người biết rõ trên núi có hổ còn dám lên núi.

Phương Chu suýt nữa không banh mặt nổi nữa rồi: “…… Làm ơn đi, Chu tiến sĩ, tôi cảm thấy trước mắt tôi hoàn toàn có thể khống chế được trạng thái của mình, sẽ không lại làm loại chuyện nguy hiểm như nếm thử nữa đâu.”

Con dị hình đáng chết này!

Cô không thể đem tin tức đây là một con sinh vật dị hình nói cho người khác, nếu mà nói ra cô không có biện pháp giải thích vì sao cô lại biết.

Từ phát hiện vừa rồi, con dị hình này đồng thời có được năng lực ngụy trang cùng khống chế tinh thần ở trình độ nhất định, nhưng phạm vi hiệu quả hẳn là có hạn chế, và hai năng lực này không thể đồng thời sử dụng trong cùng một lúc, bằng không nó sẽ không biến trở về trạng thái ngụy trang ngay khi Chu Quỳnh Chi quay đầu lại, và cũng thu hồi điên đảo nhận tri đang dùng lên người Phương Chu.

Từ sau lần tiếp xúc con dị hình này, cô lại thấy tin tức trên người Đằng trùng đã thay đổi.

【 Sinh vật dị hình: Đằng trùng 】

【 Cấp bậc nguy hiểm: Cấp A 】

【 Cấp bậc trí tuệ: Cấp D 】

【 Trạng thái (suy yếu): Đang ngụy trang 】

Thế nhưng là hệ tinh thần ngụy trang Cấp A rất hiếm…… đôi mắt Phương Chu sáng lên.

Lúc này hai chữ “Suy yếu” quanh thân nó đã biến thành màu đỏ đậm cường điệu, hành vi vừa rồi của chính mình không phải là hoàn toàn không có hiệu quả, nhưng Phương Chu suy đoán, cũng có khả năng là do nó đang ở trạng thái suy yếu lại mạnh mẽ sử dụng năng lực đối với cô cho nên mới dẫn tới hậu quả này.

Có lẽ nó có thể trở thành điểm đột phá.

Chu Quỳnh Chi bên này cũng hơi thả lỏng, suy xét đến thân phận của cô cùng quan chỉ huy “Cưng chiều” quá độ, nếu Phương Chu không muốn bọn họ cũng rất khó làm ra hành vi giám thị đối với cô.

Cô than một tiếng, thỏa hiệp nói: “Kế tiếp mỗi ngày, buổi sáng 8 giờ cùng buổi tối 8 giờ đều tới bên này một chuyến làm kiểm tra một lần, tuyệt đối, tuyệt đối không thể lại làm loại hành vi nguy hiểm như nếm thử nữa!”

Phương Chu nhẹ nhàng thở ra, không có dị nghị, cô mỉm cười, đặt tầm mắt lên trên người Đằng trùng ở phía sau.

“Đương nhiên không thành vấn đề. Đúng lúc, tôi cũng muốn quan sát quá trình trưởng thành của viên hạt giống này, hy vọng nó có thể khỏe mạnh trưởng thành.”

————————

Đằng trùng: Sao nó cứ có cảm giác chẳng lành

Từ biệt Chu Quỳnh Chi, Phương Chu rời khỏi phòng thí nghiệm.

Cô tạm thời không lo lắng con Đằng trùng kia sẽ vứt bỏ ngụy trang của mình đi công kích Chu Quỳnh Chi hoặc là người trong nơi ẩn núp, tuy rằng không rõ vì sao nó lại bị thương, nhưng yêu cầu lấy năng lực ngụy trang để “Ăn nhờ ở đậu” như vậy, hơn phân nửa là vết thương trí mạng.

Kia chính là sinh vật dị hình có thể ngụy trang cùng khống chế tinh thần, có nó, năng lực tự bảo vệ của mình sẽ tăng lên một bậc, không phải hiện tại có thể sánh bằng.

Không thể rút dây động rừng, không thể làm những người khác phát hiện nó, phải nhanh một chút nghĩ ra biện pháp đối phó nó, bằng không chờ khôi phục Đằng trùng đến trạng thái bình thường liền khó làm, sinh vật dị hình cấp A không phải dễ đối phó như vậy.

Phương Chu thở phào nhẹ nhõm.

Sáng sớm hôm sau.

Phương Chu đi vào phòng thí nghiệm, sau khi Chu Quỳnh Chi làm kiểm tra theo thường lệ cho cô xong, hai người mở ra hình thức quan sát hạt giống.

Trải qua thời gian một ngày, viên hạt giống do Đằng trùng ngụy trang lại trưởng thành thêm một ít, nhưng trạng thái suy yếu bên cạnh vẫn đỏ tươi như cũ.

Chu Quỳnh Chi thực vừa lòng, Phương Chu cũng thực vừa lòng.

“Rốt cuộc là vì sao nhỉ?” Nhìn vật nhỏ chút nào không chịu hoàn cảnh ảnh hưởng kiệt lực sinh trưởng, Chu Quỳnh Chi hoang mang cực kỳ, thật sự là không rõ nguyên nhân vì sao nó lại tiếp tục sinh tồn được.

Phương Chu biết đáp án cũng không thể khai ra kết quả.

Phương Chu nghĩ tới nguyên nhân lần trước thu phục tuyến mãng, nhịn không được muốn chơi lại trò cũ, cô làm bộ dò hỏi Chu Quỳnh Chi.

“Nếu căn cứ không cẩn thận có sinh vật dị hình xâm nhập, nó có khả năng đào tẩu được không?”

Chu Quỳnh Chi không có nghĩ nhiều, chỉ tưởng là bởi vì lần trước tuyến mãng trốn thoát làm trong lòng Phương Chu còn sợ hãi, giải thích nói: “Không cần coi thường hệ thống phòng hộ của căn cứ chúng ta, dù nó rời khỏi trung tâm thực nghiệm cũng không có biện pháp rời khỏi căn cứ.”

“Huống chi chúng ta còn có đội Tiền Phong tồn tại, trừ phi nói là sinh vật dị hình cấp S, bằng không nó cũng không có biện pháp rời khỏi nơi này.”

Chu Quỳnh Chi nói thật sự rõ ràng, hạt giống trong hộp bồi dưỡng lại không có bất cứ dao động gì.

Chiêu này đối với Đằng trùng vô dụng.

Nó chỉ có trình độ trí tuệ cấp D, quy đổi lại chính là trí lực của đứa con nít ba bốn tuổi, căn bản không hiểu được tin tức trong đoạn đối thoại của bọn họ bao hàm những gì, nó hành động toàn dựa vào bản năng.

Phương Chu nhịn không được ở trong lòng “Chậc” một tiếng, quả nhiên không có khả năng hai thứ đều có được.

Điều này đối với cô mà nói cũng có chỗ lợi, giống loại sinh vật dị hình có trình độ trí tuệ thấp, lúc kích phát công kích đều tương đối chết cân não, không biết biến báo,

Tuy Đằng trùng không có trí lực gì, nhưng hiện tại nó cũng thực buồn rầu, nó nghĩ phá đầu đều nghĩ không rõ rốt cuộc người phụ nữ này làm thế nào nhìn thấu ngụy trang của chính mình, đối mặt với ánh mắt như hổ rình mồi của cô quả thực là nó như không còn chỗ trốn.

Năng lực ngụy trang mà nó tinh thông nhất dùng để kéo dài mạng chó, gặp được Phương Chu bậc hack có thể liếc mắt một cái liền phân biệt được dị hình thật sự là không có chỗ thi triển.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play