Mặc dù Hoa Dương không thật sự cưỡi ngựa, nhưng eo và chân lại đau hơn so với việc cưỡi ngựa nửa canh giờ.
Tắm gội xong xuôi, Trần Kính Tông ôm nàng về giường.
Hắn không vội đi ngủ, ngồi bên mép giường, nhìn nàng nằm nơi đó với dáng vẻ mềm như bông, chung quy là hắn chưa đã thèm. Nàng giống như đoá hoa mẫu đơn được tẩm mật hoa quá độ, mềm mại say sưa nằm ở đó như người không xương.
Cơ thể Hoa Dương mềm nhũn, nhưng nàng không buồn ngủ, liếc mắt nhìn hắn: “Tắt đèn đi.”
Trần Kính Tông: “Nàng mệt?”
Hoa Dương: “Không muốn nhìn chàng.”
Trần Kính Tông: “Vậy ta sẽ không để nàng nhìn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT