Hai mươi sáu Vệ canh giữ kinh thành, từ Tả vệ Đại Hưng đến kinh thành, phi ngựa nhanh cũng mất khoảng một canh giờ.
Ánh tà dương cuối cùng trong ngày từ từ lặng xuống, tường thành nguy nga nặng nề đổ xuống đất thành một cái bóng khổng lồ.
Trước cổng thành xếp thành một hàng dài, là bách tính ban ngày ra khỏi thành bây giờ muốn quay lại hoặc là thương đội làm ăn từ xa đến, cuối cùng thì đây cũng là kinh thành, phồn hoa hơn những thành trì khác rất nhiều.
Trần Kính Tông ngồi trên lưng ngựa, lặng yên xếp ở cuối đội ngũ.
Phú Quý đi bên cạnh nhỏ giọng thầm thì: "Với thân phận Phò mã hay Chỉ huy sứ của người, tùy tiện dùng một cái đến nói với thủ vệ thì cũng sẽ được cho qua, cần gì phải đứng ở đây chờ."
Thật ra chủ tử vẫn còn thân phận thứ ba là con trai của đương kim Nội các Thủ phụ, cũng có tác dụng như thế thôi, chỉ là Phú Quý biết chủ tử với lão gia không hợp nhau nên mới không nhắc tới.
Trần Kính Tông nghiêng đầu nhìn hắn ta: "Ngươi cũng kiêu ngạo lắm, không phải ngươi thường ỷ vào thân phận của ta để ra ngoài diễu võ gương oai hay sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT