Nói là nghỉ trưa, nhưng Hoa Dương không ngủ được, cùng Thích Hoàng hậu nằm trên một chiếc giường, nàng nằm ở trong ngực bà nói chuyện một hồi, nằm nghiêng một hồi, trong chốc lát nàng thật sự đã buồn ngủ, nhưng kết quả một lúc sau đôi mắt lại sáng lấp lánh, bên trong tràn đầy ý cười.
Thích Hoàng hậu bất đắc dĩ nói: “Con ấy, lớn rồi sao còn làm nũng như trẻ con vậy.”
Hoa Dương: “Con vốn dĩ là con của người mà.”
Bên ngoài nàng là Công chúa, ai ai cũng kính sợ nàng, Hoa Dương rất hưởng thụ loại cảm giác này nhưng thời thời khắc khắc nàng bắt buộc phải luôn giữ được vẻ uy nghi của một Công chúa, chẳng hạn như bản thân rõ ràng là rất muốn đi nghịch nước ở con suối nhỏ phía sau Trần gia, nhưng lúc nào cũng phải bày ra vẻ không hứng thú, rồi bị Trần Kính Tông "ép" chơi một hồi. Chỉ khi nào ở bên cạnh Phụ hoàng và Mẫu hậu, nàng mới có thể làm bất cứ điều gì bản thân muốn mà không lo bị tổn hại uy nghi.
Thích Hoàng hậu vuốt mái tóc dài bị rối loạn của nữ nhi, lại hỏi: "Con cùng Phò mã, tình cảm dạo này thế nào? Lần này hắn đi là hai năm, hắn có khiến con chịu uy khuất không?"
Những người khác trong Trần gia bà đều yên tâm, dù sao nữ nhi cũng không cần ngày đêm phải nói chuyện với bọn họ, duy chỉ có Trần Kính Tông là người bên gối của nữ nhi, đôi phu thê này rất dễ xảy ra mâu thuẫn.
Thích Hoàng hậu vẫn còn nhớ rõ lần hồi cung sau khi nữ nhi thành hôn không lâu, mỗi lần nhắc đến Trần Kính Tông trong mắt nàng đều ánh lên sự oán giận khó có thể che giấu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play