Hoa Dương có hơi mệt mỏi.
Buổi sáng, nàng đã bắt hai chiếc xe ngựa chỉ để vào trong thành, thậm chí vì để leo lên núi hoa đào kia nàng còn cải trang thành dân nữ và đi một đoạn đường núi.
Bởi vì mệt mỏi, vừa rồi nàng không giữ cặp vợ chồng Du Tú ở lại Ninh Viên dùng cơm trưa, từ góc độ tình lý có thể hiểu được, bây giờ nàng cũng không nên có tâm trạng tiếp đãi khách.
“Công chúa, ngài vẫn nên ăn chút gì đó lót dạ chứ ạ, tức giận cũng không thể làm tội bản thân được!”
Nhìn Công chúa uể oải nằm trên giường, Triều Vân và Triều Nguyệt nhỏ giọng dỗ dành nàng.
Hoa Dương không tức giận, mọi chuyện đều diễn ra theo kế hoạch của nàng thì nàng tức giận cái gì, nàng chỉ là ghê tởm mà thôi. Tuy rằng nàng đã sớm biết Tương Vương là loại người thế nào, hôm nay đối mặt với gương mặt xấu xí háo sắc kia, Hoa Dương vẫn hận không thể lập tức đưa người sung quân tới biên cương, cả đời này không gặp lại lần thứ hai.
Rất nhiều lần ánh mắt Trần Kính Tông nhìn nàng cũng lộ ra vài phần dục vọng, vừa nhìn đã biết hắn nhớ thương cái gì, nhưng Trần Kính Tông anh tuấn, ánh mắt cũng không lộ liễu như vậy nên cho người ta cảm giác hoàn toàn khác nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play