Trở lại Tứ Nghi đường, Hoa Dương đưa cái khăn trắng như tuyết kia cho Trần Kính Tông.
Trần Kính Tông nâng khăn tay lên hít sâu vài hơi.
Hoa Dương: “Sao, muốn ngửi cả mùi mồ hôi của mình luôn à?”
Trần Kính Tông: “Ta muốn ngửi mùi của nàng, nàng ghét bỏ ta như thế, lẽ nào mồ hôi nàng lưu lại cũng thơm sao?”
Hoa Dương: “… Cái khăn tay này còn mới, hôm nay ta chưa dùng lần nào.”
Tuy là như thế nhưng Trần Kính Tông vẫn ngửi thấy được mùi hương hoa nhàn nhạt đặc trưng trên người nàng, là mùi hương hoa mà nàng hay dùng để tắm.
Hắn gấp gọn khăn tay lại, cất vào trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT