Sau khi Tương Vương đến Trần Trạch, Trần Trạch lại trở về trạng thái đóng chặt cửa lớn, chỉ thỉnh thoảng có người hầu ra ra vào vào.
Không có hiểm họa lúc nào cũng có thể uy hiếp đến Tứ Nghi Đường là Trần Kế Tông, cuối cùng Trần Kính Tông cũng có thể yên tâm mà tiếp tục ra ngoài đi săn.
Vào mùa thu, ở trên núi, mỹ vị từ thiên nhiên cũng nhiều hơn, có những quả táo đỏ tươi, căng tròn, hạt to, ít thịt nhưng vị chua ngọt, có những hạt dẻ căng mọng, bóng loáng, bóc bỏ vỏ cứng, sau khi phơi khô cho vào nồi rang chúng với đường sẽ mềm và ngọt, hoặc hầm với chim trĩ, cả canh và thịt đều vô cùng ngon.
Ở kiếp trước, Hoa Dương thường hay chán ăn, cho dù mỗi ngày đều ở Tứ Nghi Đường cũng ít vận động, nhưng vẫn gầy như cũ.
Ở kiếp này, trong vài tháng nay, Trần Kính Tông thường âm thầm cho nàng ăn những món ăn chế biến từ nguyên liệu thu hoạch được trên rừng, khi thời tiết trở nên lạnh hơn, Triều Vân lấy ra một bộ tang phục đơn giản được làm bằng gấm trắng và được cắt, may theo dáng người của nàng, sau khi Hoa Dương mặc vào, có cảm giác cánh tay, hai mảnh áo trước rất trói buộc.
Hoa Dương hơi cau mày, nàng đi tới trước chiếc gương Tây Dương cao nữa người mà nàng mang từ kinh thành đến.
Thân trên của nàng được phản chiếu trong tấm gương chi tiết tinh xảo. Cổ nàng trắng như tuyết, hai má phiến hồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play