Đến trung tuần tháng mười, vết thương ở vai phải của Trần Kính Tông đã hoàn toàn khỏi hẳn, chỉ để lại một vết sẹo nhỏ dài một tấc.
Hoa Dương quan sát vết sẹo của hắn, Trần Kính Tông bật cười.
Hoa Dương: “Chàng cười gì?”
Trần Kính Tông: “Cười là vì trên người của ta có ít nhất mười vết sẹo lớn nhỏ nhưng vết sẹo này vinh quang nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT