Tháng chạp luôn là khoảng thời gian nhộn nhịp nhất trong kinh thành, hiện giờ đang gần cuối năm, các thương nhân cũng như bá tánh đều ồ ạt tràn vào kinh khiến khung cảnh trên đường càng trở nên phồn hoa hơn bao giờ hết.
Ngày nghỉ Tết đầu tiên, Trần Kính Tông cứ nằng nặc đòi dẫn Hoa Dương đi mua hàng Tết.
Trời còn chưa sáng mà hai người đã bắt đầu “đấu đá” với nhau trong ổ chăn.
Hoa Dương nói: "Chàng muốn mua cái gì thì cứ nói một tiếng với Ngô Nhuận là được rồi, cần gì phải tự mình đi cho lạnh cóng người chi vậy."
Trần Kính Tông đáp: "Nàng đó, toàn chỉ ra vẻ thích cái này cái kia thôi, bình thường cứ toàn than ngắn thở dài là ở trong cung không được thoải mái, thích cảm giác tự do sung sướng ngoài cung hơn, kết quả mỗi lần trời quá nóng hay quá lạnh là nàng cứ trốn riết trong phủ không chịu đi đâu cả, thật không biết nàng ở một mình trong phủ như vậy có gì vui nữa."
Hoa Dương: "Thế chàng nghĩ bây giờ đi dạo phố thì sẽ vui chắc? Cho dù số người buôn bán có nhiều hơn thì cũng toàn là những mặt hàng kém chất lượng thôi, nếu ta không mua thì cần gì phải chen chúc giữa một đám người tới lui làm gì?"
Trần Kính Tông đáp: "Nhưng ta muốn đi mà, người một nhà vui vẻ đi chung để mua hàng Tết thì nó mới có không khí của năm mới chứ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT