Trần Đình Giám mười chín tuổi đỗ Trạng nguyên, cũng trong năm đó đỗ Bảng nhãn, đây cũng là lúc Hà Thanh Hiền hai mươi hai tuổi.
Năm đó hai người bọn họ đều là thư sinh nghèo, cho dù nở mày nở mặt tại kỳ thi mùa xuân, nhưng sau cảnh tượng rực rỡ đó, bọn họ lại phải cùng nhau đối mặt với kinh thành giàu có, đông đúc và hoàn toàn xa lạ này.
Bởi vậy, hai năm đầu tiên khi bọn họ quen nhau, Trần Đình Giám và Hà Thanh Hiền cùng ăn ở chung một chỗ, là một cặp bằng hữu như hình với bóng.
Mãi đến khi tính tình khác biệt khiến Trần Đình Giám kết giao thêm càng nhiều bạn mới, còn Hà Thanh Hiền lại đắc tội thêm càng nhiều người.
Khi Hà Thanh Hiền bị xa lánh, đẩy xuống các địa phương bên ngoài, thì Trần Đình Giám thấp cổ bé họng cũng lực bất tòng tâm.
Từ đó về sau, hai người họ cũng đi hai con đường làm quan hoàn toàn khác nhau. Trần Đình Giám càng lên càng cao, Hà Thanh Hiền lên lên xuống xuống, hơn nữa còn bởi vì gửi thư chửi rủa Hoàng gia gia của Hoa Dương mà suýt chút nữa bị chặt đầu.
Nhưng vào khoảng độ tuổi hai mươi là độ tuổi đơn thuần nhất, nhiệt huyết nhất của một người, tình cảm kết giao vào thời điểm đó cũng chân thành và tha thiết nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT