Con đường đi từ Hoằng Phúc Tự thông với sau núi đã bị Chu Cát dẫn thị vệ của phủ Trưởng Công Chúa trông coi, tuyệt đối sẽ không thả bất kì kẻ nào vào phá hỏng hứng thú của Trưởng Công Chúa và Phò mã.
Nhưng cho dù như thế, khi Trần Kính Tông đề nghị Hoa Dương cởi đôi giày với những hoa văn cây cỏ màu xanh và đóa hoa mẫu đơn xinh đẹp của mình, cùng với chiếc quần dài màu xanh ngọc rườm rà, chỉ mặc một chiếc áo cánh màu trắng và chiếc quần bằng lụa ở bên trong, Hoa Dương vẫn phụng phịu từ chối.
Trần Kính Tông: "Nàng không cởi thì xuống nước cũng phải xắn lên thôi, kiểu gì bộ quần áo bên ngoài cũng toàn nếp uốn, nếu như bị những khách hành hương trong chùa nhìn thấy, có khi người ta còn sẽ tưởng rằng ta và nàng ở sau núi làm chút hoạt động gì đó bất kính với phật tổ.”
Hoa Dương: "Ta vốn cũng không muốn xuống nước, chính chàng tự đi chơi đi."
Trần Kính Tông nhìn khuôn mặt kiêu căng của nàng. Nghĩ thầm, mẫu thân còn nói tính tình hắn quá cứng rắn, nhưng so với cái miệng kia của nàng thì xương cốt của hắn vẫn mềm như bún.
Nàng không cởi, Trần Kính Tông hai cởi ba kéo đã tháo ngoại bào ra, để lộ tấm lưng rắn chắc to lớn, đường cong cơ thể lộ rõ, đưa lưng về phía Hoa Dương xắn hai ống quần lên.
Đừng nhìn khuôn mặt và cần cổ của Trần Kính Tông đen, bả vai và phía sau lưng của hắn lại trắng nõn như ngọc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT