Trời còn chưa sáng hẳn Trần Kính Tông đã dậy rồi, sau đó mò mẫm đi đến Vệ sở.
Lần dẹp loạn này Đại Hưng Tả Vệ lập được chiến công, tổn thất hơn một ngàn huynh đệ, bây giờ đến lúc luận công ban thưởng rồi. Trần Kính Tông muốn làm sao để đảm bảo cho các tướng sĩ dù đang còn sống hay đã nằm xuống đều có thể nhận được một phần thưởng xứng đáng với sức lực mình bỏ ra.
Hắn và Phú Quý mỗi người cưỡi một con ngựa, ra đến ngoài thành, bọn họ bắt đầu tăng tốc cưỡi ngựa nhanh hơn.
Chạy khoảng 2 dặm, đột nhiên phía trước xuất hiện một chiếc đèn lồng, tản ra ánh sáng hơi u ám.
Mới sáng sớm mùa đông, mặc dù bên ngoài thành không phải là nơi rừng núi hoang vu, nhưng xung quanh cũng đều là những cánh đồng rộng không người, bây giờ đa số bách tính đều đang ngủ ở nhà, vậy mà giữa đường lại đột nhiên xuất hiện một chiếc đèn lồng, càng nghĩ càng làm người ta rợn tóc gáy.
Da gà da vịt của Phú Quý nổi hết cả lên, hắn ta vô thức đi chậm lại: “Gia à, phía trước là người hay quỷ vậy?”
Trần Kính Tông không quan tâm đến hắn ta, hắn cưỡi ngựa đi lại gần. Khi còn cách chiếc đèn lồng khoảng ba bốn thước, hắn nhận ra đó là ai rồi. Làm gì mà cứ người hay không phải người, quỷ hay không phải quỷ, đó là đại ca ruột của hắn mà!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT