Hoa Dương đỡ Trần Kính Tông uống nước. Sau đó còn bón cơm cho hắn ăn. Nàng cũng ăn cơm luôn ở chỗ hắn.
Cơm nước xong xuôi, Trần Kính Tông cảm thấy đầu ngứa ngáy nên bảo Hoa Dương gọi Phú Quý đến gội đầu giúp hắn.
Trần Kính Tông biết trên đầu mình dính cả máu của quân địch, kể cả Hoa Dương có chịu giúp hắn gôi đầu đi chăng nữa thì hắn cũng không nỡ bắt nàng động tay vào, khiến nàng khó chịu.
"Vậy thì để ta đi gặp Lăng soái.” Hoa Dương vẫn nhớ đến việc quan trọng cần phải làm. Sau khi Lăng Nhữ Thành đánh thắng trận, nàng thân là Trưởng Công chúa đi theo đoàn quân làm sao có thể mặc kệ không hỏi han gì được. Bao gồm cả tên Dự Vương mới bị bắt sống kia, nàng cũng phải đi gặp mặt một lần. Cái gì cần giữ thì giữ lại, cái gì không nên giữ nữa thì phải dứt khoát bỏ đi.
Trần Kính Tông nhìn nàng một lúc lâu, đột nhiên nhớ ra nói: “Quên mất nói chuyện này với nàng, Thích Cẩn cũng bị thương rồi.”
Hoa Dương gấp gáp hỏi: “Bị thương như thế nào?”
Trần Kính Tông: “Bị trúng một tên vào vai nhưng mà nhìn tinh thần vẫn tốt lắm. Chỉ bị đau một chút khi rút tên ra mà thôi. Bây giờ nàng đi gặp Lăng soái trước đi, đợi lúc nàng quay lại thì ta cũng chuẩn bị xong rồi, sau đó ta sẽ đi cùng nàng tới thăm huynh ấy. Để huynh ấy nhìn thấy ta có thể xuống đất đi lại được rồi, có lẽ huynh ấy sẽ yên tâm hơn chút, nếu không lại mất công lo lắng cho ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT