So sánh lúc Hoa Dương theo quân đủ loại bất tiện, thì tên Dự Vương khởi xướng tạo phản lại vô cùng thoải mái bên trong đại quân của mình.
Đánh trận là chuyện của chủ soái Quách Kế Tiên và các tướng sĩ, Dự Vương chỉ cần theo đại quân tiến về phía trước, ngày thường là một vương gia trẻ tuổi chỉ biết hưởng lạc, lần này đi theo quân còn không quên mang theo hai mỹ nhân bầu bạn, còn phục vụ nha hoàn thái giám hay đầu bếp thì lại càng không phải nói. Lúc đầu Dự Vương còn muốn tiêu dao ung dung hơn nữa, thí dụ như mang hai xe ngựa ca cơ, may là Cảnh Vương lo lắng cái thứ khiến hoa mắt ù tai này của hắn ta sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sĩ khí của đại quân.
Theo lý mà nói, Tiên Đế vừa mới băng hà, Dụ Vương vẫn còn đang trong giai đoạn để tang nên ngay cả hai vị mỹ nhân này đều không nên sủng hạnh, nhưng hắn ta nhất quyết phải len lén sủng hạnh, đống tiểu nhân bên cạnh hắn ta không dám khuyên cũng không muốn khuyên, còn Cảnh Vương cũng cố ý dung túng.
Dự Vương không phải người tốt, chờ khi đại quân công phá kinh thành, Cảnh Vương mới có cơ hội ngồi ngư ông đắc lợi, sau đó qua cầu rút ván, tự mình đăng cơ xưng đế.
Nếu Dự Vương là người tốt, Cảnh Vương không có cơ hội khuyến khích được hắn ta tạo phản, Dự Vương cũng không có khả năng nghe hắn ta.
Ngày hôm đó khi màn đêm buông xuống, lúc Dự Vương đang ở trong doanh trướng uống rượu mua vui, Quách Kế Tiên đến doanh trướng của Cảnh Vương.
“Hành quân thuận lợi, tại sao hiền đệ vẫn mặt ủ mày chau thế?” Cảnh Vương trước tiên mời Quách Kế Tiên ngồi xuống, dựa theo cách xưng hô của ái thiếp Quách thị với vị đại tướng quân này, giọng điệu như hoàn toàn coi Quách Kế Tiên thành người một nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT