Tống Thanh Hàm im lặng.
Túc Kiều Kiều nghi hoặc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong gương mặt anh tuấn của người đàn ông còn có chút mờ mịt, nhưng cũng không phải là loại mờ mịt hoàn toàn không hiểu, giống như là có chút có thể lý giải lại không cách nào thuyết phục chính mình an tâm tiếp nhận.
Tống Thanh Hàm nhẹ giọng nói: “Thật ra anh đã trưởng thành rồi.”
Túc Kiều Kiều nhớ tới kinh nghiệm trước đó của anh, lập tức hiểu, có chút chua xót quỳ trên giường, ôm anh vào trong ngực, đau lòng buồn bực nói: “Dù anh có trưởng thành thì cũng không cản trở việc anh cảm nhận được tình yêu của ba mẹ nha!”
“Hơn nữa thật ra trong mắt ba mẹ, con của mình lúc nào vẫn là bé con, anh xem ba mẹ em kìa, lần này đi tới đây còn lo lắng thành như vậy!”
Tống Thanh Hàm ôm vòng eo mềm mại của cô, đôi mắt có chút chua xót, nhớ tới lúc bọn họ lên xe tạm biệt với ba mẹ vợ, mẹ vợ liên tục dặn dò, cùng với bà ấy vợ dường như không nỡ rời xa, anh đương nhiên hiểu rõ.
Chỉ là rơi xuống trên người mình, nhìn Kỷ Nhã và Tống Hoài Cẩn tất bận lo toan cho bản thân, cho một đống đồ đạc, luôn cảm thấy không thích hợp, giống như là không nên nhận, bởi vì anh có thể tự mình kiếm tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play