Mặc dù là loại quần áo không có hàm lượng kỹ thuật gì, nhưng do cô làm thì ý nghĩa không giống nhau.
Tống Thanh Hàm nhìn đồ vật trong tay, lúc trước không nhìn kỹ, chỉ nhận ra là quần tứ giác, trên mặt anh đã sớm đỏ ửng rồi, nếu không phải do làn da anh hơi đen một chút, vậy chắc chắn bị nhìn ra, lúc này nhìn kỹ, trong mắt bỗng nhiên có thêm vài phần ý cười, anh cúi đầu nhìn cái đầu đen trong ngực, nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc dài mềm mại của cô, yếu ớt nói: “Thứ đồ kia... hơi nhỏ...”
Túc Kiều Kiều vốn bị anh ôm, nhịn không được cười trộm, lại không khỏi mquá mức vui mừng, cắn môi nhịn ý cười kia.
Bỗng nhiên nghe thấy anh nói như vậy, gương mặt xinh đẹp nhất thời như nứt toát một cái.
Cuối cùng, cô ngẩng đầu, nhìn Tống Thanh Hàm, vừa vặn chống lại đôi mắt có vài phần ý cười hẹp hòi kia, lại nhìn vải vóc trong tay anh, có chút tuyệt vọng lại mang theo cảm xúc thẹn quá hóa giận khó chịu quát: “Nhỏ thì nhỏ rồi! Mặc một chút không được sao!”
Sao lại hung dữ như vậy?
Còn là kiểu hung dữ đáng yêu!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play