Bất kể là thế giới thực, mấy gia đình cô quen biết ở làng đào hoa, hay là những bài văn thời đại trước đây, trong văn học trồng trọt cổ xưa, phân gia đều giống như một chuyện rất khó khăn.
Ba mẹ của nhân vật chính luôn bị chiếm chỗ hời, lại không phân gia, cả ngày ầm ĩ với mấy nàng dâu, vì một tý mà tính đến tính lui, thật sự quá phiền phức.
Tống Thanh Hàm vừa cúi đầu lập tức nhìn thấy cái miệng nhỏ nhắn của cô, gương mặt tinh xảo dưới ánh trăng trắng, vẻ mặt đơn thuần, vừa nhìn đã biết là đứa nhỏ được yêu chiều lớn lên, anh cười khẽ một tiếng, bàn tay đặt trên vai cô thuận tay nhéo nhéo mặt cô, thấp giọng hỏi: “Em có biết gia đình Đại Ngưu không?”
Túc Kiều Kiều gật đầu: “Biết.”
Đại Ngưu là một nhà tương đối ầm ĩ trong thôn bọn họ, theo nhận thức nông cạn của cô, Đại Ngưu là một người đàn ông có năng lực không tệ, nhưng anh ta có hai anh trai, một em trai, anh ta là người ở giữa, miệng ngu ngốc lại không biết lấy lòng người khác, chỉ có thể bán sức.
Trong nhà bọn họ đều cưới vợ, nhưng mà là vợ của Đại Ngưu là bình thường nhất, dùng hai túi bột mì đổi lại, có điều cô con dâu này cũng không bình thường, bởi vì sau khi cô đến, thường xuyên ở nhà ầm ĩ, bởi vì cảm thấy chồng xuất lực nhiều, công điểm nhiều, kiếm được nhiều lương thực, nhưng hết lần này tới lần khác nhà mình được ăn lại là ít nhất.
Trong thôn không có gì chơi, mọi người lập tức hóng hớ, nguyên chủ lúc rảnh rỗi đến nhàm chán cũng sẽ đi nghe, biết một ít, bởi vậy Túc Kiều Kiều kế thừa trí nhớ của cô ấy, mới biết được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT