Họ đi ngang qua khu thể thao, đường bên này rộng, ít xe, phong cảnh lại đẹp. Gần tới nhà thi đấu, một chiếc ô tô chạy ngang qua rồi bất ngờ giảm tốc. Ninh Tụng quay đầu nhìn, cửa kính bên kia xe dán phim chống nhìn trộm, chẳng thấy gì, chỉ phản chiếu lại bóng của cậu và Bộc Dụ.
Cửa sổ xe từ từ hạ xuống, Thịnh Diễm đội mũ lưỡi trai, chống tay lên cửa sổ nói: “Nhìn dáng là biết hai người rồi.”
Lâu lắm không gặp, trông Thịnh Diễm có phần lạ lẫm, nhưng khi cười thì lại hiện lên nét thân quen. Hắn vẫn đẹp trai và nổi bật như trước.
“Diễm ca?!”
Gió thổi rối tung tóc Ninh Tụng: “Cậu về rồi à?”
Thịnh Diễm gật đầu, nói: “Bộc Dụ cũng mua xe điện rồi sao?”
Bộc Dụ cảm thấy câu này có phần châm chọc, cũng không biết có phải mình nghĩ nhiều không, nhưng lại nhớ đến một đêm xuân nọ, Thịnh Diễm chở Ninh Tụng về nhà trên chiếc xe điện, còn anh thì ngồi trong xe nhìn theo lặng lẽ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play