Bộc Dụ nói: “Vậy thì anh không về nữa, muốn dành chút thời gian còn lại hôm nay với em.”Sau đó Bộc Dụ nói với chú Trương một tiếng, rồi gọi điện cho Bộc phu nhân.
Ninh Tụng đút tay vào túi áo, đứng cạnh nghe Bộc Dụ gọi điện. Dưới ánh đèn đường, những bông tuyết như ánh vàng rơi lấp lánh. Cậu ngẩng đầu nhìn, không ngờ một tuổi trẻ như vậy lại có thể thuộc về mình.
Khi Bộc Dụ cúp máy, Ninh Tụng kéo tay anh đi vào nhà.
Về đến nơi, cha của Ninh Tụng, ông Ninh Vi đã đi ngủ, còn mẹ Ninh, cô Lưu Phân vẫn ngồi xem TV chờ hai đứa về.
Thấy cả hai đầu đầy tuyết, cô Lưu ngạc nhiên nói: “Ngoài đó tuyết lớn vậy à?”
Ninh Tụng nói: “Tuyết lớn quá, con không cho cậu ấy về nữa.”
Cô Lưu lập tức xách cái máy sưởi điện trong phòng ngủ qua, lấy thêm một cái chăn, rồi thấy giường của Ninh Tụng ngắn quá nên kê thêm một cái ghế ở cuối giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT