Hạ Đông Châu còn nóng hơn cả Thượng Đông Châu, mặt trời lên cao đến mức chói cả mắt.
Kiều Kiều ngó đầu ra cửa sổ xe nói: “Đừng có tình chàng ý thiếp mãi thế, Dụ ca cũng thường về Thượng Đông mà, chẳng mấy chốc là gặp lại thôi.”
Chuyến đi Hạ Đông lần này thật sự rất đáng giá. Trước đó Ninh Tụng còn nói chuyện riêng với Kiều Kiều, bày tỏ lo lắng về chuyện có thể sẽ phải bị chia tay với Bộc Dụ hay không.
Kết quả vừa gặp đã tình ý đậm đà, đến cả Kiều Kiều và Đặng Tuần cũng bị so ra kém hơn.
Đặng Tuần thấy vẻ mặt đó của Kiều Kiều là biết ngay đang ghen tỵ với người ta. Gần đây Kiều Kiều suốt ngày khen Bộc Dụ: khen đẹp trai, khen tinh tế, khen dịu dàng, tóm lại là khen tới mức chẳng chừa lại chút thể diện nào cho hắn. Hắn tức lắm, giờ chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi Hạ Đông Châu.
Trên người Bộc Dụ có mùi bạc hà rất dễ chịu, là kiểu hương đặc trưng của con trai, dù có bị mặt trời thiêu đốt cũng vẫn khiến người khác thấy mát mẻ.
Ninh Tụng nói giọng mơ hồ: “Em đi rồi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT