Hạ Đông Châu và Thượng Đông Châu thường được gọi là “Song Đông huynh đệ châu”, nhưng hai nơi này lại rất khác biệt, rõ ràng nhất là về phong cách kiến trúc. Bên này thì rất hiếm thấy nhà cao tầng, các tòa nhà đủ màu sắc, cực kỳ rực rỡ. Trong khi đó, nhà cũ của gia tộc Bộc lại được xây dựng trên núi, là một cụm công trình toàn màu trắng làm từ đá cẩm thạch, người dân địa phương gọi đó là “Bạch Ngọc Lầu”.
Trước đây, khi tra thông tin về nhà họ Bộc trên mạng, cậu từng thấy hình ảnh “Bạch Ngọc Lầu” trông như ngọc trai giữa làn nước biếc, nhưng không ngờ rằng cách xa hơn nửa thành phố vẫn có thể nhìn thấy cụm nhà đó.
Từ cửa sổ xe nhìn ra, Ninh Tụng thấy một dãy nhà trắng nằm lưng chừng núi, chợt cảm thấy có lẽ trước đó mình đã quá lo lắng về tình trạng của Bộc Dụ.
Thật ra, Bộc Dụ cũng thường bảo cậu đừng lo quá.
Nhưng là người yêu, khi Bộc Dụ còn làm đại thiếu gia yên ổn, Ninh Tụng đã yêu thương anh ấy không lý do, huống hồ bây giờ nhà họ Bộc còn đang gặp biến cố, cậu càng không thể yên lòng.
Ninh Tụng luôn có cảm giác Bộc Dụ đang cố trấn an mình.
Tuy có hơi không hợp lắm, nhưng khi đứng trước cổng nhà cũ của nhà họ Bộc, bản thân lại nhớ đến một câu thành ngữ: “Lạc đà gầy vẫn to hơn ngựa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT