Ninh Tụng nói với Thịnh Diễm:
“Cậu nói vậy là tôi không uống nhiều được đâu, dị ứng với cồn, cậu về chỗ ngồi trước đi, lát nữa tôi sẽ qua chỗ các cậu sau.”
Nhưng Thịnh Diễm vẫn đứng yên không nhúc nhích. Bình thường hắn là người rất thoải mái, đôi lúc hơi cẩu thả, nhưng lúc này lại như biến thành một người khác. Trong ánh sáng lờ mờ, trên gương mặt ấy là vẻ dịu dàng quá mức, pha thêm vài phần như có tính chiếm hữu. Hắn nhìn chằm chằm vào môi của Ninh Tụng, rồi nói:
“Hôm nay môi cậu trông thật đỏ.”
Môi của Ninh Tụng rất đẹp, hình dáng rõ ràng, hơi chúm lại. Thật ra trong lúc tập diễn, mỗi lần đến cảnh cậu ấy chống trán mình, hắn đều hơi ngẩn ngơ một chút.
Nghĩ vậy, Thịnh Diễm lại tiến gần đến Ninh Tụng hơn một chút. Ninh Tụng tưởng hắn sắp ngã nên đưa tay đỡ lấy tay hắn. Nhưng Thịnh Diễm không nói gì, chỉ tựa đầu lên vai cậu.
Tóc trắng phất nhẹ qua mặt, hơi thở Thịnh Diễm trở nên nặng nề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT